Hai ngày trước, tôi vô tình đọc được chia sẻ của một người dùng mạng xã hội. Cô ấy nói rằng trạng thái gần đây của cô ấy rất tệ, luôn cảm thấy cuộc sống này thật vô nghĩa. Những vấn đề cô ấy nói mình đang gặp phải có lẽ cũng là câu chuyện của rất nhiều người, là công việc, tiền bạc và những mối quan hệ.
Cô thường cảm thấy mình đang phải sống với một chiếc mặt nạ. Cô không cảm thấy hạnh phúc trong cuộc sống này, thấy khổ sở khi phải đi làm, thấy áp lực khi gia đình hối thúc chuyện lập gia đình. Cô từng có nhiều tưởng tượng tốt đẹp về cuộc sống này nhưng thực tế lại như tạt vào gáo nước lạnh. Mỗi khi nghĩ đến những điều này, cô cảm thấy như bị thứ gì đó đè lên ngực mình, thở không ra hơi, cảm giác nặng nề không thể giải thích được.
Từ nhỏ, cô đã có thành tích học tập nổi trội, từng nghĩ khi lớn lên sẽ trở thành một người phi thường. Nhưng đứng trước ngã ba cuộc đời ở tuổi đôi mươi, cô nhận ra rằng trong thế giới rộng lớn này, cô không thể tầm thường hơn thế. Cô dần thấy mình trở thành loại người mà cô từng ghét nhất, không muốn tiến về phía trước.
Khi trưởng thành, bạn sẽ hiểu được rằng cuộc sống này chín phần mười là điều không vừa ý. Dù bạn từng được ai đó tiết lộ nhiều điều về thế giới này thì rồi mỗi người cũng đều phải tự mình trải qua mùa đông lạnh giá để trưởng thành. Luôn có những đoạn đường gập ghềnh buộc bạn phải mạnh mẽ mới có thể vượt qua.
Nếu bạn có thể nhìn thấy nhiều hơn những gì bạn có, bạn sẽ tự nhiên có thể từ từ buông bỏ một số thứ mình không có. Cũng giống như cô gái trẻ kia, thực tế cô mới ngoài 20, tương lai phía trước còn dài, việc chưa có nhiều thứ âu cũng là chuyện hết sức bình thường.
Nếu bạn luôn cảm thấy không vui, hãy nghĩ nhiều hơn về hai chữ: hài lòng.
Những người biết hài lòng thường có thể sống hạnh phúc. Họ trước hết phải có một trái tim cởi mở để tìm thấy sự yên tĩnh và thoải mái trong cuộc sống xô bồ này. Bất cứ điều gì, chỉ cần bạn suy nghĩ đơn giản hơn và hành động nhiều hơn, những rắc rối ban đầu hoàn toàn có thể được giải quyết một cách tự nhiên nhất.
Đôi khi, chúng ta có xu hướng làm quá lên những gì đang xảy ra, lo lắng về những điều chưa đến rồi để cảm xúc này ảnh hưởng đến tâm trạng hiện tại. Càng như vậy, cuộc sống của bạn sẽ càng khó khăn. Bạn càng sợ hãi về một điều gì đó xảy ra, nó có thể sẽ xảy ra một cách bất ngờ.
Có một đoạn văn rất hay viết rằng: "Căn nguyên của bất hạnh là chúng ta quá coi trọng kết quả. Sau khi đọc một cuốn sách, chúng ta hy vọng rằng mình sẽ giàu có. Sau khi tập tành 2 tháng, chúng ta hy vọng mình có thể giảm vài cân. Gửi một lời mời kết bạn đi, chúng ta mong có thể được trả lời ngay tức khắc. Chúng ta hy vọng rằng nếu mình đối xử tốt với người khác, họ cũng sẽ đối xử tốt với mình. Nếu những kỳ vọng này trở thành hiện thực, bạn nhanh chóng thở phào nhẹ nhõm; còn nếu không, bạn thấy cuộc đời sao đen đủi, bất công quá!".
Điều khiến chúng ta thấy mình khổ sở trong cuộc sống này đôi khi không phải bản thân có quá ít mà là mong muốn quá nhiều. Chúng ta dần mất đi sự vô tư khi còn trẻ, bước vào đời với biết bao nỗi lo toan, nhìn mọi thứ bằng ánh mắt nghi ngờ, sẽ thất vọng khi điều gì đó không được như ý muốn.
Cuộc sống luôn có những niềm vui và nỗi buồn. Bạn sẽ không bao giờ có thể biết được điều gì sẽ xảy ra trong những giây tiếp theo của cuộc đời. Sự chuyển đổi giữa niềm vui và nỗi buồn đôi khi chỉ là do cách bạn nghĩ. Người tích cực sẽ nghĩ đến mưa xuân khi nhìn thấy mây đen, trong khi người có tâm lý kém chỉ nghĩ đến cảnh bản thân bị ướt mưa đầy khổ sở.
Đối với nhiều việc, nếu không thể tránh, tốt hơn bạn nên học cách thay đổi tâm lý, bình tĩnh đón nhận và cố gắng hết sức để thay đổi hiện trạng bằng những hành động thiết thực. Vì một chuyện nhỏ mà tâm trạng rối tung lên, nảy sinh đủ loại cảm xúc không đáng có, mất đi nhiệt huyết với cuộc sống này, đó mới là điều không đáng có.
Cuộc sống là một tấm gương, bạn có thái độ sống thế nào thì cuối cùng nó sẽ mang lại cho bạn cuộc sống như thế. Ban đầu bạn không nghiêm túc, nghĩ rằng đó là sự bất công của số phận. Nhưng nếu bạn luôn cố chấp với điều đó và buông xuôi bản thân, không nỗ lực thì cuối cùng mọi thứ sẽ trở thành hiện thực.
Lười biếng là một trong những gốc rễ xấu của bản chất con người. Những người không ngừng tiến về phía trước dù không thể chạm tới đích vẫn có thể tìm thấy ngọn đèn thực sự của riêng mình và sự thoải mái từ trong tâm. Bạn muốn trở thành người như thế nào, trên thực tế, mọi thứ đều phụ thuộc vào chính bạn.